Nhà văn Lê Anh Hoài: 'Với tôi, độc giả là một hộp đen'

Vừa cho ra mắt tập truyện ngắn "Nỗi sợ & Những khuôn hình", đến giờ những sáng tác văn học của Lê Anh Hoài gắn với dãy số rất cân đối 2 - 2 - 2 cho đủ 3 thể loại: Tiểu thuyết, thơ, truyện ngắn.
20/09/2022 20:00

Vừa cho ra mắt tập truyện ngắn Nỗi sợ & Những khuôn hình đến giờ những sáng tác văn học của Lê Anh Hoài gắn với dãy số rất cân đối 2 - 2 - 2 cho đủ 3 thể loại: Tiểu thuyết, thơ, truyện ngắn. Không chỉ vậy, hành trang sáng tạo của anh còn gắn với vai trò của một nghệ sĩ thị giác, một nhạc công nghiệp dư và một nhà báo.

Nhà văn Lê Anh Hoài:  Mơ trong cõi thực

Nhà văn Lê Anh Hoài: Mơ trong cõi thực

Trinh nữ Ma-nơ-canh – tập truyện ngắn với lối viết ngẫu hứng đặc trưng của nhà văn Lê Anh Hoài, dày 228 trang, do NXB Trẻ phát hành, vừa ra mắt vào cuối tháng Mười.

Thể thao và văn hóa (TTXVN) có cuộc truyện trò với Lê Anh Hoài về cuốn sách mới, cũng như nghề văn và những lựa chọn của anh.

Đời người ngắn ngủi mà… nhiều nhiệm vụ quá

* Ở tập truyên ngắn vừa ra mắt, độc giả từng đọc Lê Anh Hoài vẫn nhận ra cái tạng quen thuộc của anh với sự giễu nhại pha chút u ám từ những chuyện tưởng như khá vụn vặt trong cuộc sống đời thường. Điều gì khiến anh tiếp tục chọn lối viết như vậy?

- Trước hết, có lẽ nên bắt đầu từ thứ “chuyện tưởng như khá vụn vặt trong cuộc sống đời thường”. Theo tôi, cuộc sống có những biểu hiện thoáng qua, thường ít được để ý - chẳng hạn như một chuyển động nét mặt, một chút thay đổi của giọng nói, hay một chi tiết nhỏ trong một biến cố lớn. Mà, những thứ thường được bỏ qua này mới chính là điều đáng quan tâm của nhà văn. Người viết, với tư cách là người quan tâm đến số phận và tâm hồn con người thì không thể bỏ qua những điều này.

Bởi, những điều được cho là lớn lao, được ghi lại trong sử chẳng hạn, thì thường bỏ qua số phận con người cụ thể. Ngay chuyện về một người nào đó, cũng thường được khai thác về sự nghiệp, về những biến cố lớn liên quan đến cộng đồng, đến “đại cục”… Đây là khuynh hướng “đại tự sự”, trong khi tôi quan tâm đến cái tạm gọi là “tiểu tự sự”.

Chú thích ảnh
Tác giả Lê Anh Hoài

Còn về cái gọi là giọng điệu “giễu nhại pha chút u ám” trong văn bản của tôi, có lẽ nó xuất phát từ nhận thức: Đời sống con người là bất toàn, bất định và bất nhất. Bởi thế, con người đáng thương. Ta đừngquá khắt khe, nhìn nhận con người phải tuyệt đối (kể cả hay lẫn dở). Bên cạnh đó, đời người khá ngắn ngủi mà lại nhiều nhiệm vụ quá, vậy thái độ hài hước vui vẻ thay cho lúc nào cũng nghiêm nghị cứng nhắc tôi cho là nên.

* Với tuổi 56, có bao giờ anh thử nghĩ, nếu mình cố chọn cách viết dữ dội, trần trụi từ thực tế - hoặc ngược lại, đi sâu vào sự trữ tình, mềm mại của cảm xúc - thì kết quả thu về sẽ là gì?

- Tôi nghĩ, giọng điệu và phong cách riêng sẽ hình thành qua quá trình chiêm nghiệm và viết của mỗi tác giả. Với tôi, những thứ ấy có lẽ đã tương đối ổn định. Nói tương đối bởi tuy không “cố chọn”, nhưng với những chủ đề cụ thể nào đó, với cảm hứng vào thời điểm ấy, tôi nghĩ vẫn có thể thay đổi. Chẳng hạn, tôi có vài bài thơ khá “mềm mại” – mà lạ thay, chúng đều rất dễ được đăng (cười).

* Nhìn lại, anh cũng từng có khá nhiều tìm tòi và thử nghiệm trên trang viết. Chẳng hạn, đó là tập thơ “Mảnh mảnh mảnh” được dịch ra 3 thứ tiếng dân tộc thiểu số, hay “Chuyện tình mùa tạp kỹ” kết hợp giữa kiểu chương hồi cổ điển với một vở kịch để “khóa đuôi”. Rộng hơn, người ta cũng từng biết tới một Lê Anh Hoài trong nghệ thuật thị giác với những màn biểu diễn “Đồng cu”, “Cột điện”... từng khiến dư luận chú ý bởi sự khác lạ so với cách nhìn, cách hiểu chung. Vậy, đó đơn giản chỉ là sự tìm kiếm những gì mới lạ trong cách thể hiện, hay còn chứa đựng điều gì phía sau?

- Về những gì được nhắc đến, truyền thông đã bàn luận nhiều. Tôi chỉ xin bày tỏ, người sáng tạo rất nên quan tâm đến những cách thể hiện mới mẻ. Mới mẻ ở đây là so sánh phần nào đến mặt bằng văn nghệ trong nước. Văn chương nghệ thuật thế giới ngày nay cung cấp cho chúng ta rất nhiều gợi ý, về cách tiếp cận, về cách biểu đạt. Trên cơ sở đó, mỗi văn nghệ sỹ có thể lựa chọn, phát triển để “kể câu chuyện” của mình.

Thực tế, tôi nhận được khá nhiều phản hồi không thuận. Có người cho rằng tôi đang làm khó cho người đọc, người xem. Thực ra tôi chỉ đang làm khó bản thân mà thôi. Có người cho tôi là điên, cách nhìn nhận này còn lên cả mặt báo (cười). Có người lại cho là tôi chủ ý gây sốc, làm danh. Tôi nghe cả, nhưng cũng chẳng có ý định thay đổi cách nghĩ, cách làm nghệ thuật của mình.

Chú thích ảnh
"Nỗi sợ & Những khuôn hình" của Lê Anh Hoài

* Lời giới thiệu của “Nỗi sợ & Những khuôn hình” có nói đại ý rằng văn chương của Lê Anh Hoài không vươn đến sự kịch tính, mà chỉ mời gọi độc giả của nó tận hưởng đôi chút rã rời. Còn anh, anh có bao giờ cầm bút khi cũng… rã rời trong cuộc sống thực và muốn tìm một cái gì để neo? Và nếu nói ngắn gọn, việc viết văn có ý nghĩa gì với anh?

- Có nhiều diễn giải khá là lãng mạn về cái sự sáng tác, về sứ mệnh và thiên chức, về cách “vịn vào câu thơ…”. Xin nói luôn, tôi không khoái lắm mấy kiểu diễn giải này. Tôi thuộc loại nghĩ nhiều, viết ít. Người viết như tôi khi đủ chiêm nghiệm, đủ dồn nén thì đến lúc sẽ phải viết ra thôi. Tôi có thể viết ngay khi rất nhiều công việc khác dồn tới, và chẳng viết gì khi đang rất rảnh (rảnh tay nhưng chưa chắc đã rảnh cái đầu). Chính vì vậy nên chắc là mấy cái công thức như viết khi rã rời, hay viết để “neo vào” là không mấy phù hợp với tôi rồi.

Còn sự viết văn có ý nghĩa thế nào với tôi ư? Giản dị thôi, nó là kết quả của thôi thúc nội tâm. Tôi cứ viết ra thôi, khi đến lúc, còn thì tác phẩm nó sẽ có đời sống của nó. Tôi không định lập danh theo con đường đang được coi là “chính thống” bằng cách viết đơn xin vào hội sáng tác nào đó. Và về cơ bản, tôi không có kế hoạch, lịch sáng tác. Nói thêm, tôi cũng khá dị ứng với mô hình trại sáng tác.

“Mặc dù khâm phục sự lao động bền bỉ nhưng tôi có lần đã bật cười khi đọc được đâu đó tự sự của một người làm thơ - rằng ông bắt đầu ngồi vào bàn viết khi mặt trời bắt đầu lấp ló ban mai và chỉ dừng khi mặt trời đứng bóng” (nhà văn Lê Anh Hoài).

Sự thú vị tự thân

* Tôi biết anh đủ lâu, để thấy anh nhập cuộc khá nhiệt tình trong 2 lĩnh vực viết văn và nghệ thuật thị giác, chưa kể tới nghề làm báo thường trực, hay việc ham mê nhạc nhẽo và từng tham gia ban nhạc...Vậy, anh có bao giờ tự xác định được giới hạn về năng lực mà mình có thể chạm tới trong mỗi lĩnh vực, để rồi tự xác định đâu là... chơi vui, đâu là thứ nên tập trung để có thể đi xa nhất không?

- Tự khám phá chính mình trong mọi việc ở đời, chứ không chỉ khoanh lại trong việc sáng tác, tôi thấy là một sự thú vị tự thân. Nó là trải nghiệm sống mà mỗi người, nên chăng, cần tự mình biết tự mình hay trước đã, thay vì thái độ ngay khi định làm gì thì đã vội nghĩ đến kết quả, đến sự công nhận của người đời. Nghĩ thế nên tôi cứ tự… chiều tôi mà chẳng hoạch định, gây sức ép cho bản thân rằng sao không tập trung cái kia cái nọ, hầu mong được nổi nênh với thiên hạ cho bằng được.

Chú thích ảnh
Lê Anh Hoài sắm vai… cột điện trong một buổi triển lãm nghệ thuật sắp đặt

Đơn giản với tôi là thế này, giữa bao công việc cơ quan, việc gia đình nhất thiết phải làm - mà đều phải gắng làm thật tử tế - tôi làm văn nghệ. Mọi thứ gọi là văn nghệ này với tôi, tôi gắng tự học hỏi, tìm hiểu để làm tốt nhất có thể. Có thể ai đó sẽ cho là tham, là thiếu tập trung. Nhưng một nhà báo viết về văn nghệ mà hiểu sâu về nhiều lĩnh vực là tốt chứ? Một người viết văn, tức là làm nghệ thuật ngôn từ mà hiểu được hội hoạ, âm nhạc, là thứ nghệ thuật hình tượng, phi ngôn từ thì cũng tốt chứ? Tôi nghĩ cái thời quan niệm “nhất nghệ tinh, nhất thân vinh” đã qua rồi. Giờ là thời của liên/đa ngành, liên/đa lĩnh vực nghệ thuật.

* Cuối cùng, ở góc độ một người viết, anh mong độc giả sẽ tìm thấy gì từ những trang viết của mình? Và ngược lại, khi là một độc giả, anh thường hy vọng tìm thấy gì khi đọc tác phẩm của những cây viết khác?

- Độc giả, đối với tôi là một hộp đen. Tôi có một ý thơ, rằng những gì tôi viết như lời thả trên đầu ngọn gió. Người đọc, nếu nhặt được trong ngọn gió điều gì thú vị, tâm đắc, tôi rất cảm kích.

Còn trong vai trò là người đọc, tôi hy vọng nhìn thấy phía sau các trang viết của các tác giả khác, những câu chuyện mới về con người, con người như những cá thể độc nhất thì càng thú vị.

* Xin trân trọng cám ơn tác giả Lê Anh Hoài.

Tác giả Lê Anh Hoài sinh năm 1966 tại Hà Nội, tốt nghiệp Đại học An ninh, hiện đang là biên tập viên báo Tiền Phong. Anh là tác giả của các tập thơ Những giấc mơ bên đường, Mảnh mảnh mảnh, tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ, tập truyện ngắn Tẩy sạch vết yêu…

Cúc Đường (thực hiên)

Tin cùng chuyên mục

Tác giả Ruby Nguyen ra mắt sách "Khai vấn trong từng hơi thở"

Tác giả Ruby Nguyen ra mắt sách "Khai vấn trong từng hơi thở"

"Khai vấn trong từng hơi thở" là cuốn sách thứ hai của tác giả Ruby Nguyen, do Nhà xuất bản Hà Nội và Thái Hà Books ấn hành.

"Khúc quân hành vang mãi non sông" kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam

"Khúc quân hành vang mãi non sông" kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam

Đài PT-TH Hà Nội tổ chức chương trình nghệ thuật chính luận đặc biệt mang tên "Khúc quân hành vang mãi non sông" vào 22/12 tại sân Đoan Môn, khu Bảo tồn Di sản Hoàng thành - Thăng Long.

Nhà văn Phương Trinh: "Đưa những điều gan ruột vào trang viết"

Nhà văn Phương Trinh: "Đưa những điều gan ruột vào trang viết"

"Biến mất" khá lâu trong làng văn, mới đây, nhà văn Phương Trinh - cây bút có dấu ấn trong văn học thiếu nhi - xuất hiện trở lại trong những sách "Bài tập thực hành tiếng Việt", lớp 4 và 5 (NXB Giáo dục).

Chữ và nghĩa: Đường chim bay

Chữ và nghĩa: Đường chim bay

"Đường chim bay" là một danh từ đã có trong một số cuốn từ điển tiếng Việt. "Từ điển tiếng Việt" (Hoàng Phê chủ biên, Trung tâm Từ điển học, NXB Đà Nẵng, 2020) định nghĩa là "đường thẳng, là khoảng cách ngắn nhất giữa 2 điểm xa nhau".

Đầu tư 170 tỷ đồng trùng tu di tích Hiền Lương-Bến Hải và Thành cổ Quảng Trị

Đầu tư 170 tỷ đồng trùng tu di tích Hiền Lương-Bến Hải và Thành cổ Quảng Trị

UBND tỉnh Quảng Trị đã quyết định phê duyệt Dự án “Công viên Thống nhất tại khu di tích quốc gia đặc biệt đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải” và Dự án “Khu di tích quốc gia đặc biệt Thành cổ Quảng Trị và những địa điểm lưu niệm sự kiện 81 ngày đêm chiến đấu, bảo vệ Thành cổ Quảng Trị".

Thủ tướng Phạm Minh Chính chủ trì Hội nghị tổng kết năm 2024, triển khai nhiệm vụ ngành VH,TT&DL năm 2025

Thủ tướng Phạm Minh Chính chủ trì Hội nghị tổng kết năm 2024, triển khai nhiệm vụ ngành VH,TT&DL năm 2025

Hội nghị trực tiếp kết hợp trực tuyến tổng kết công tác năm 2024 và triển khai nhiệm vụ trọng tâm năm 2025 của ngành văn hóa, thể thao và du lịch kết nối trực tuyến với 772 điểm cầu trên toàn quốc.

Để công nghiệp văn hóa Việt Nam cất cánh (kỳ 1): Chuyển biến tích cực, nhưng chưa xứng tầm

Để công nghiệp văn hóa Việt Nam cất cánh (kỳ 1): Chuyển biến tích cực, nhưng chưa xứng tầm

Vừa qua, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức Hội nghị triển khai Chỉ thị 30/CT-TTg ngày 29/8/2024 của Thủ tướng Chính phủ về phát triển các ngành công nghiệp văn hóa Việt Nam.

Đầu tư và tài trợ cho văn hóa (kỳ 2& hết): Học gì từ kinh nghiệm của thế giới?

Đầu tư và tài trợ cho văn hóa (kỳ 2& hết): Học gì từ kinh nghiệm của thế giới?

Một mẫu số chung trên thế giới: Các quốc gia phát triển về văn hóa luôn có những mô hình đầu tư và tài trợ thành công cho lĩnh vực văn hóa, tạo ra sự phát triển bền vững cho cộng đồng.

Tin mới nhất

Độc đáo khu phố bao cấp của Hà Nội được tái hiện trong "Đêm Trúc Bạch"

Độc đáo khu phố bao cấp của Hà Nội được tái hiện trong "Đêm Trúc Bạch"

Lần đầu tiên tại Hà Nội, một không gian với bối cảnh là một khu phố cổ Hà Nội với các toa tàu điện, các cửa hàng bách hóa… gợi nhớ cho người dân Thủ đô và du khách về ký ức của "thời bao cấp", một trong những thời kỳ đặc biệt của đất nước.

Đêm Trúc Bạch: Điểm đến của một Hà Nội quyến rũ, sâu lắng và đậm chất thơ

Đêm Trúc Bạch: Điểm đến của một Hà Nội quyến rũ, sâu lắng và đậm chất thơ

Đêm Hà Nội với sự lung linh của ánh đèn và hơi thở lịch sử qua từng góc phố, là một mô hình độc đáo, giúp du khách khám phá một Hà Nội rất khác - một Hà Nội quyến rũ, đậm chất thơ và sâu lắng.

Bí ẩn những địa điểm được cho là cánh cổng dẫn tới thế giới khác đến nay vẫn chưa có lời giải

Bí ẩn những địa điểm được cho là cánh cổng dẫn tới thế giới khác đến nay vẫn chưa có lời giải

Những nơi này đều có nhiều truyền thuyết bí ẩn xoay quanh và được cho là có thể dẫn lối cho người trần sang thế giới bên kia.

TP.HCM được Giải thưởng Du lịch thế giới chọn làm nơi trao giải

TP.HCM được Giải thưởng Du lịch thế giới chọn làm nơi trao giải

World Travel Awards chọn TP.HCM là địa điểm tổ chức Lễ trao giải thưởng khu vực châu Á và châu Đại Dương năm 2022.

The Bubble Tea Factory: Bảo tàng trà sữa độc nhất vô nhị của đảo quốc Singapore

The Bubble Tea Factory: Bảo tàng trà sữa độc nhất vô nhị của đảo quốc Singapore

Đảo quốc sư tử Singapore hiện đang thu hút với địa điểm dành cho các tín đồ của trà sữa và những viên trân châu ngọt ngào, cũng như những ai ưa khám phá. Đó là bảo tàng trà sữa trân châu đầu tiên tại Đông Nam Á

Cầu cảng đẹp như Hawai ở Hải Tiến khiến giới trẻ mê mệt, đã đến là phải check-in

Cầu cảng đẹp như Hawai ở Hải Tiến khiến giới trẻ mê mệt, đã đến là phải check-in

Với vẻ đẹp hoang sơ của biển cùng kiến trúc độc đáo, cầu cảng Hải Tiến thuộc Khu du lịch Hải Tiến (Hoằng Hóa) hiện đang là điểm check-in khiến giới trẻ mê mệt.

Lái xe ô tô du Xuân và những lưu ý không thể bỏ qua

Lái xe ô tô du Xuân và những lưu ý không thể bỏ qua

Những chuyến du xuân vui và hoàn hảo ai cũng mong muốn, tuy nhiên nó sẽ mất hứng và không trọn vẹn khi gặp những phiền toái đột xuất xảy ra trên đường.

Những lễ hội khó lòng bỏ qua đầu Xuân Kỷ Hợi

Những lễ hội khó lòng bỏ qua đầu Xuân Kỷ Hợi

Đến hẹn lại lên. Tháng Giêng âm lịch hàng năm là tháng của rất, rất nhiều các lễ hội ở Việt Nam trong đó có những lễ hội đáng chú ý, thu hút mối quan tâm của đông đảo dân chúng cũng như du khách gần xa.

Những địa danh Tây Bắc nhất định phải phượt đầu năm

Những địa danh Tây Bắc nhất định phải phượt đầu năm

Từ nhiều năm nay, với đặc thù về cảnh quan trong dịp Tết, Tây Bắc luôn là điểm hẹn lý tưởng để các phượt thủ tìm đến

Đến Chiang Mai, trải nghiệm một Thái Lan thật khác

Đến Chiang Mai, trải nghiệm một Thái Lan thật khác

Đến Thái Lan, nếu đã quá quen với Bangkok và Pattaya náo nhiệt phố thị, Phuket với những bãi biển cát trắng trải dài, thì Chiang Mai sẽ cho du khách một trải nghiệm khác biệt.