Diễn viên Hồng Ánh: 'Năm nay tôi muốn trở lại, dù có thể chưa rời đi đâu'
(Thethaovanhoa.vn) - Hồng Ánh là nghệ sĩ phim ảnh lẫn kịch nói đầy tài năng. Có lúc thấy chị để tâm cho sản xuất, rồi đạo diễn, nhiều người nghĩ chị đang tìm cách “hạ cánh an toàn” cho nghề diễn. Nhưng không, sau khi đạo diễn phim đầu tay Đảo của dân ngụ cư (2017), Hồng Ánh lại vào vai Hiểu Phương lúc trưởng thành trong phim Tháng năm rực rỡ (2018). Tết vừa rồi, chị gây một “chấn động” trong vở kịch Tình yêu trời đánh, sắp tới đây là 2 phim Tiệc trăng máu (2020) và Cây táo nở hoa (2020).
Hồng Ánh có cuộc trò chuyện với báo Thể thao và Văn hóa (TTXVN) về sự trở lại mạnh mẽ của mình.
* Chị là nhà sản xuất phim “Đường đua” và đạo diễn “Đảo của dân ngụ cư”. Chị suy nghĩ thế nào khi có lúc mình đứng ở vị trí diễn viên, có lúc mình lại đứng ở vị trí nhà sản xuất, đạo diễn, liệu có mâu thuẫn nhau không?
- Nói thật là tôi lỗ vốn với Đường đua vì cứ lừng khừng giữa nghệ thuật và thị trường, không nghiêng hẳn về phía nào, mà cứ mang vô mỗi thứ một chút. Rút kinh nghiệm, tôi quyết định sau này sẽ rõ ràng tiêu chí, không nhập nhằng thế nữa. Nhưng làm thị trường không có nghĩa là làm ẩu, làm “dơ”, vẫn phải làm sạch sẽ chứ.
- Phim 'Đảo của dân ngụ cư' của Hồng Ánh lập hattrick tại Liên hoan phim ASEAN 2017
- Diễn viên Hồng Ánh: Từ 'nửa đời ngơ ngác' đến 'nửa đời hương phấn'
Quan trọng là phải có trách nhiệm với đồng vốn bỏ ra. Còn muốn làm một cái gì mà mình quá thích, kiểu như Đảo của dân ngụ cư, thì phải xác định nó sẽ không thu hồi được vốn, nhưng phải được dư luận đánh giá tốt về nghệ thuật.
Phải tiết kiệm tối đa những gì có thể, kêu gọi thêm các nhà đầu tư, để cùng chia sẻ rủi ro, như vậy mỗi người gánh một ít thôi, không đến nỗi khánh kiệt. Chúng ta cùng thích một cái gì đó, cùng làm với nhau, thì dứt khoát không được than thở. Nhưng cũng vui, vì những lời khen của báo chí và khán giả đủ bù đắp rồi. Làm phim không có “miếng” thì phải có “tiếng” chứ, không có cả hai thì thật sự bi kịch.
* Sắp tới, chị muốn làm phim “có tiếng” hay phim “có miếng”?
- Tôi quan niệm rằng, dù làm tác phẩm nghệ thuật cỡ nào đi nữa thì cũng phải có một lượng khán giả nhất định, chứ không ai coi hết thì nghệ thuật làm chi. Không thể duy ý chí. Vì vậy, tôi nghĩ bình thường cứ làm những sản phẩm thị trường (tử tế), rồi vài năm sản xuất một tác phẩm “đã tay”, như vậy sẽ ổn định kinh tế, lẫn thỏa mãn máu nghề.
Còn khi đứng ở hai góc độ diễn viên lẫn “bà bầu” thì tôi lấy tiêu chí làm sao cho người ta phải sống được, đừng bèo bọt quá. Mình đi diễn lãnh cát-sê sao cho nhà sản xuất đừng nặng gánh, còn khi mình là nhà sản xuất cầm tiền cát-sê trả cho người ta thì cũng đừng tệ quá. Nói chung đôi bên phải sống được thì mới duy trì nghệ thuật.
* Còn sân khấu thì sao? Chị có rất nhiều vai hay, vậy mà cũng “lặn mất” một thời gian. Dịp Tết vừa rồi chị tái xuất với vai Nữ trong “Tình yêu trời đánh”, quả là một thú vị, vì nhân vật rất nhiều tâm lý phức tạp, hiền lành, chua ngoa, yếu đuối, mạnh mẽ, tự lập, hài hước, bợm bợm… đều có đủ. Hình như chị đã chọn được một điểm son đánh dấu sự trở lại sân khấu của mình?
- Đúng vậy, năm nay tôi muốn trở lại, dù có thể chưa rời đi đâu. Nhân vật trong vở này khiến tôi thích thú nên tôi nhận lời. Thật ra muốn có một vai hay, nó phải nằm trong một tổng thể hài hòa. Thí dụ một điểm thôi, nếu nam diễn viên đóng cặp với tôi không phải là Trí Quang, mà là một người khác, thì chưa chắc tôi diễn thăng hoa như thế.
Vở Tình yêu trời đánh không có nội dung gì ghê gớm, chỉ là chuyện tình yêu giữa những con người khác biệt về hoàn cảnh, môi trường sinh sống, nhưng sở dĩ nó thu hút khán giả nhờ sự hài hòa, dung dị và cả sự hoàn thiện của toàn bộ ê-kíp. Vậy là ăn khách thôi. Tiếc rằng vé đang “cháy” thì bị “con” Covid-19 nó ách lại, thôi đành chờ chứ biết làm sao.
* Vậy năm nay chị trở lại với bao nhiêu dự án?
- Ngoài vở kịch Tình yêu trời đánh, dự kiến sẽ còn khá nhiều suất diễn, thì tôi còn được mời trong phim điện ảnh Tiệc trăng máu và phim truyền hình nhiều tập Cây táo nở hoa. Rồi phải đọc một số kịch bản để xem mình có phù hợp không. Rồi diễn lại các vở cũ. Bấy nhiêu đó đủ hết một năm rồi.
* Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện này.
Hoàng Kim (thực hiện)