Tôi 39 tuổi, nghỉ việc được 1 năm và đã tiêu sạch tiền tiết kiệm, hối hận khôn nguôi: ‘Chừng nào không cầm chắc 4 thứ này trong tay, nghỉ việc sẽ phải ‘lãnh đủ’
Giờ nghĩ lại quãng thời gian xin nghỉ việc và khởi nghiệp trong bốc đồng, tôi thường ân hận, nghĩ: Giá như lúc đó không hấp tấp nghỉ việc thì tốt biết mấy, nhưng có những chuyện nếu đã xảy ra thì sẽ không thể nào cứu vãn được.
Luôn có rất nhiều vấn đề tồn tại tại nơi làm việc, từ việc phải đối mặt với những ông chủ kén chọn và khắt khe, tới những trận chiến văn phòng với đồng nghiệp…. Có rất nhiều nguyên nhân khiến một bộ phận người trung niên từ bỏ công việc ổn định và thu hết can đảm xin nghỉ việc để hướng tới ước mơ của mình. Tuy nhiên, thế giới bên ngoài, có thực sự tốt đẹp như tưởng tượng hay không? Hơn 10 năm kinh nghiệm ở nơi làm việc cho tôi biết rằng đối với hầu hết những người trung niên, trước khi muốn xin nghỉ việc, họ phải suy nghĩ vô cùng thận trọng.
01
Sự bốc đồng là ác quỷ, nó sẽ khiến bạn phải trả giá và hối hận
Minh, 39 tuổi, từng là quản lý cấp trung của một công ty niêm yết lớn, một năm trước, anh cạnh tranh với một đồng nghiệp khác cho vị trí giám đốc marketing, nhưng đã thất bại.
Vốn là người luôn tự hào về tài năng và tham vọng của mình, Minh cảm thấy mình đột nhiên rơi xuống vực sâu và phải chịu một sự sỉ nhục lớn, anh cảm thấy bị đồng nghiệp coi thường, một trong những cấp dưới sinh sau năm 95 của anh giờ đã ngang hàng với anh. Những đồng nghiệp trước đây luôn tôn trọng và lễ phép giờ cũng thay đổi thái độ, chán nản và tức giận, anh đã xin nghỉ việc.
Minh vốn luôn là một người rất có năng lực và năng nổ trong công ty, anh tin rằng với kinh nghiệm và năng lực tích lũy được trong 10 năm làm việc tại các công ty niêm yết, anh nhất định sẽ có thể bứt phá, gây dựng nên bầu trời của chính mình.
Một tháng sau khi nghỉ việc, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh nhanh chóng thành lập một cơ sở giáo dục và đào tạo online, thuê một căn phòng gần nhà, thuê hai biên tập viên và bắt đầu công việc giáo dục và đào tạo trực tuyến. Minh nghĩ rằng sự kết hợp của Internet và giáo dục sẽ phát triển nhanh chóng, hơn nữa xung quanh anh cũng không có đối thủ cạnh tranh, vì vậy, anh sẽ sớm kiếm được tiền.
Nhưng kết quả luôn ngoài dự đoán, Minh đã không tuyển được một học sinh nào trong 3 tháng, mặc dù trong tháng thứ 4, anh đã tuyển được một học sinh thông qua quảng cáo và kiếm một số tiền bằng cách bán tài liệu giảng dạy trực tuyến, nhưng số tiền đó quả thực không thấm vào đâu. Cuối cùng, vào cuối tháng thứ năm, anh tuyên bố đóng cửa.
Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa kết thúc, phí quản lý nhượng quyền thương mại, phí mua nguyên vật liệu, tiền lương của nhân viên tổng cộng đã tiêu tốn của anh hơn một số tiền không nhỏ, trong khi, số tiền anh kiếm được lại chỉ chưa bằng 1/10 số vốn anh bỏ ra.
Lúc này, anh không còn đủ vốn để khởi nghiệp lại, tài khoản chỉ còn lại rất ít tiền tiết kiệm, vì vậy anh chỉ có thể cân nhắc đi làm việc trở lại.
Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là việc tìm kiếm việc làm đã không còn dễ dàng như khi ở độ tuổi 20. Nhiều doanh nghiệp nhà nước và đơn vị tư nhân đều yêu cầu ứng viên phải dưới 35 tuổi, hơn nữa, Minh lại từng là một cán bộ cấp trung với mức lương và quyền lực khá cao, phần lớn các doanh nghiệp nhân không thể đáp ứng được điều đó cho anh.
Cuối cùng, với sự giúp đỡ của một người họ hàng, anh đã vào một doanh nghiệp tư nhân với vị trí "giám đốc văn phòng". Mặc dù trên danh nghĩa là giám đốc, nhưng thực tế trong văn phòng chỉ có ba người cộng cả anh, và anh cũng phải tự mình làm hầu hết mọi việc.
Chưa kể lương làm thêm giờ không cao, còn phải luôn phải đề phòng bị cho vào danh sách sa thải.
Đi làm hơn nửa năm, Minh cảm thấy không ổn, anh thường xuyên phải làm việc thâu đêm, sức khỏe sa sút, nhưng nỗi đau và sự khốn khổ khi khởi nghiệp vẫn chưa tan biến, anh cũng còn cả một gia đình phía sau phải lo lắng, tất cả khiến anh không dám nghỉ việc một cách dễ dàng lần nữa.
Giờ nghĩ lại quãng thời gian xin nghỉ việc và khởi nghiệp trong bốc đồng, anh thường ân hận, nghĩ: Giá như lúc đó không hấp tấp nghỉ việc thì tốt biết mấy, nhưng có những chuyện nếu đã xảy ra thì sẽ không thể nào cứu vãn được.
02
Đừng dễ dàng xin nghỉ việc nếu bạn chưa chuẩn bị đủ bốn yếu tố này
Nếu bạn đang ở độ tuổi trung niên, phải nghỉ việc vì sự suy thoái của ngành, lợi nhuận của công ty giảm sút hay bị lãnh đạo nhắm vào…. thì tôi khuyên bạn nên cố gắng tạo cho mình 4 điều này trong thời gian ngắn nhất có thể, nếu không, việc xin nghỉ việc có lẽ chỉ nên là giấc mơ.
Thứ nhất, có năng lực cạnh tranh của riêng mình
Khả năng cạnh tranh cốt lõi được đề cập ở đây có thể là kinh nghiệm quản lý mà bạn đã tích lũy được trong nhiều năm, đó có thể là những kỹ năng bạn đã thành thạo trong công việc hoặc trong thời gian rảnh rỗi, hoặc đó có thể là khách hàng và tài nguyên mạng lưới mà bạn đã tích lũy được.
Đây đều là những đảm bảo để bạn tồn tại hoặc thậm chí sống tốt hơn sau khi nghỉ việc, bạn có thể xem lại và tổng kết, bạn có kinh nghiệm quản lý vững chắc không, đã có công ty săn đầu người hay HR nào tiếp cận bạn để trao đổi riêng chưa? Bạn có bất kỳ kỹ năng sở trường vững chắc nào không? Bạn có khả năng khiến sở thích của mình kiếm ra tiền hay không?
Sở hữu một kỹ năng có thể kiếm tiền là cách tốt nhất để tránh cuộc khủng hoảng của những thực tế trần trụi, nhưng làm thế nào để có được một kỹ năng chuyên môn thế mạnh? "Có nhiều nghề nghiệp" là cách làm của nhiều người, vừa có nghề chính lại kiêm thêm nghề phụ, nhiều trường hợp thu nhập của nghề phụ có khi vượt cả nghề chính.
Nhưng bạn phải cân nhắc xem tiền kiếm được từ công việc phụ có cao hơn lương chính của bạn không? Ngay cả sau khi bạn rời công ty, tài nguyên mà bạn có có thể giúp bạn trong công việc tiếp theo hoặc bắt đầu kinh doanh không?
Nếu bạn trả lời có cho những câu hỏi này, vậy thì xin chúc mừng!
Thứ hai, có tiền gửi đáng kể
"Tiền tiết kiệm" được đề cập ở đây không có nghĩa là bạn hay gia đình bạn phải tiết kiệm rất nhiều tiền, mà là số tiền bạn tiết kiệm được phải có khả năng chống lại nhiều rủi ro chưa biết sau khi bạn nghỉ việc!
Những người trung niên nghỉ việc để khởi nghiệp thường sẽ phải trả một cái giá đắt hơn những người trẻ tuổi, chúng ta cũng sẽ phải đối mặt với những rủi ro gần như không thể chịu đựng được, vì vậy bạn phải có một bản lĩnh kiên cường để chống lại rủi ro.
Nếu không biết mình cần tiết kiệm bao nhiêu tiền để phòng ngừa rủi ro, bạn có thể tự hỏi mình một số câu hỏi sau:
Bố mẹ bạn có bảo hiểm dưỡng lão không, đặc biệt là bảo hiểm y tế, tiền tiết kiệm của bạn có thể xử lý một số điều ngoài ý muốn hay không?
Một mình thu nhập của nửa kia có thể duy trì chi tiêu hàng ngày của cả gia đình không?
Khoản tiết kiệm hiện tại của bạn có thể giữ cho chất lượng cuộc sống gia đình không bị giảm xuống ngay cả khi bạn không có việc làm trong hơn một năm không?
Nếu các câu trả lời trên đều là khẳng định, điều đó có nghĩa là bạn có đủ tự tin về tài chính để hiện thực hóa ý tưởng của mình.
Dù sao đi nữa, bạn cũng cần phải cố gắng xem xét nhiều khía cạnh, chẳng hạn như khi có trường hợp khẩn cấp trong gia đình, khi con cái cần đăng ký vào một lớp học nào đó, khi một thành viên trong gia đình hoặc bạn bè bị ốm, khi bạn gặp một cơ hội nào đó, đôi khi, ngay cả khi bạn nghỉ việc và không có thu nhập, bạn vẫn có đủ số dư để đáp ứng nhu cầu cấp thiết của mình.
Thứ ba, có một thương hiệu cá nhân có giá trị
Thương hiệu cá nhân ở đây không có nghĩa là bạn phải là phó chủ tịch, giám đốc, giám sát viên hay những chức danh cao ngất ngưởng khác trong công ty, mà là khi ai đó nhắc đến bạn, họ sẽ nghĩ ngay đến một năng lực nào đó của bạn; khi người khác nhắc tới một lĩnh vực hoặc kỹ năng nào đó, họ sẽ nghĩ đến bạn hoặc tác phẩm của bạn đầu tiên, "suy nghĩ đầu tiên" là rất, rất quan trọng.
Khi còn làm việc trong một công ty quảng cáo phim ảnh và truyền hình, tôi biết rất rõ rằng khách hàng thân thiện và lịch sự với tôi không phải vì kỹ năng của tôi giỏi hay tôi có tầm ảnh hưởng như thế nào, mà chủ yếu là do tôi là "giám đốc bộ phận XX" trong công ty. Danh hiệu này, thực ra, chỉ là nhãn hiệu của công ty chứ không phải thương hiệu cá nhân tôi.
Nếu sau này, khi giới thiệu nghiệp vụ hay kỹ thuật với khách hàng, tôi không cần nhắc đến công ty, bộ phận hay chức vụ của mình, chỉ cần tôi nói tên hoặc công việc của mình, người khác sẽ biết tôi là ai, vậy thì đó mới chính là thương hiệu cá nhân của tôi.
Sau đó, tôi làm video quảng cáo trong vài năm và dần dần nổi tiếng, khi mọi người đến với tôi để nói về việc hợp tác, tôi chỉ nói: "Tác phẩm XX do tôi làm trước đây và tôi đã tham gia dự án XX", và họ sẽ nói: "Ồ, hóa ra anh là người đã tạo ra XX, tôi đã nghe nói về anh từ lâu." Đây là chức năng của thương hiệu cá nhân.
Khi danh tiếng của bạn có thể vượt qua công ty của bạn và tồn tại độc lập, bạn sẽ có khả năng rời khỏi công ty hoặc nền tảng hiện tại của mình bất kỳ lúc nào. Ngay cả khi bạn 50 tuổi, ngay cả khi ngành của bạn không còn tốt nữa, bạn vẫn có thể sống tốt và bạn có thể tiếp tục thăng tiến trong các ngành khác.
Những người trung niên chúng ta trước đây chỉ biết chuyên tâm làm việc, không chú ý xây dựng thương hiệu cá nhân của bản thân, vì vậy, nếu có ý định nghỉ việc và khởi nghiệp, nhất định phải thực hiện bước này. Kể từ bây giờ, bạn phải có ý thức xây dựng bản sắc cá nhân của chính mình.
Một khi bạn được công nhận, bạn sẽ là không thể thay thế, và bạn sẽ có đủ tự tin để rời bỏ công việc của mình bất cứ lúc nào.
Thứ tư, để có một cơ thể khỏe mạnh
Điều cuối cùng tôi muốn nói là "thân thể là vốn của cách mạng", bất cứ lúc nào và trong bất kỳ hoàn cảnh nào, thân thể của bạn là điều kiện tiên quyết để đảm bảo rằng bạn có thể tiến lên phía trước.
Bạn có thể tự hỏi:
Bạn có kiên trì tập thể dục mỗi ngày và kiểm soát chế độ ăn uống hợp lý?
Bạn có thường xuyên thức khuya sau 12h đêm?
Bạn có thói quen xấu là hút thuốc và uống rượu, hơn 1 gói thuốc mỗi ngày?
Bạn có trông trẻ hơn 5 tuổi so với tuổi thật của mình không?
Nếu câu trả lời của bạn có thể đáp ứng tiêu chuẩn của một sức khỏe tốt thì yếu tố thể chất cũng có thể bị loại trừ, nếu không thì bạn vẫn cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, suy cho cùng thì khởi nghiệp sẽ cần nhiều năng lượng và thể lực hơn công việc làm công ăn lương.