Sinh nhật Trịnh Công Sơn: Đọc bài thơ nhắc tên những 'tuyệt phẩm' nhạc Trịnh
(Thethaovanhoa.vn) - Hôm nay (28/2) là ngày sinh của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (28/2/1939 – 1/4/2001), đây cũng là ngày cuối cùng trong chu kỳ 4 năm trong tháng 2 chỉ có ngày 28. Vậy sinh nhật nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ai là người thuộc tên nhiều bài nhạc Trịnh nhất?
- So sánh cực thú vị giữa Bob Dylan và Trịnh Công Sơn
- 'Bob Dylan của Việt Nam' và 'Trịnh Công Sơn của Mỹ'
- Bob Dylan đoạt giải Nobel, đêm nay tôi lại nghe Trịnh Công Sơn
- Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn lý giải Bob Dylan, Trịnh Công Sơn và giải Nobel
Lâu nay, nhạc Trịnh có rất nhiều ca sĩ hát nhưng cũng có nhiều ca sĩ không hiểu thâm ý lời ca và thậm chí hát sai lời của nhạc sĩ. Còn người yêu nhạc Trịnh thì đôi khi có thể ngân nga các bài hát của ông nhưng lại quên mất tên bài hát là gì.
Thế nhưng có một người ngoại đạo của giới showbiz lại thuộc rất nhiều tên bài hát của Trịnh Công Sơn. Người ấy là nhà báo kiêm nhà thơ Huỳnh Dũng Nhân (nguyên Phó Chủ tịch Hội Nhà báo TP.HCM và Tổng biên tập Tạp chí Nghề báo). Tuy không phải là thuộc tất cả và chưa ai công nhận là "nhất", nhưng nhớ ngày sinh và làm thơ lấy tên các bài hát của nhạc sĩ họ Trịnh đã là một..."công phu".
Nhá báo Huỳnh Dũng Nhân bên ảnh chụp nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Huỳnh Dũng Nhân nổi tiếng ở thể loại phóng sự vào những năm 1990 với: Tôi đi bán tôi, Cao Bằng mùa hạt dẻ, Ăn tết trong rừng chó sói… Đặc biệt, có phóng sự của anh như Kính thưa Ô-sin còn được dựng thành kịch và thành phim truyền hình.
Nhân sinh nhật nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn, Thể thao & Văn hóa xin giới thiệu bài thơ của Huỳnh Dũng Nhân “làm từ tựa đề bài hát của Trịnh Công Sơn”. Như tác giả Huỳnh Dũng Nhân nói là “Tặng những người yêu nhạc Trịnh”.
Mình tôi một cõi đi về
Tình xa, tình nhớ trăm bề em ơi
Diễm xưa, xưa lắm, thật rồi
Chỉ là Cát bụi bạc môi hồng đào
Ngẫu nhiên, yêu dấu tan theo
Vết lăn trầm phủ rong rêu nỗi buồn
Em đi bỏ mặc con đường
Tôi về với tuổi đá buồn ngàn năm
Biết đâu nguồn cội xa xăm
Một mình cúi xuống thật gần, ru em
Em còn nhớ hay em đã quên?
Bên đời hiu quạnh lệ huyền ướt mi
Kỷ niệm để gió cuốn đi
Phôi pha, ngăn cách, còn gì cho nhau
Cuối cùng cho một tình yêu
Lời buồn thánh lẫn trong lời mẹ ru
Dịu dàng tình xót xa vừa
Ra đồng giữa ngọ, vườn xưa một mình
Rừng xưa đã khép thực tình
Sóng về đâu?
Nắng thủy tinh cuối trời
Bao giờ xin trả nợ người
Đời cho ta thế
Khói trời mênh mông
Buồn quá lời của dòng sông
Rừng xanh xanh mãi, lại gần với nhau
Tôi còn yêu, em còn yêu
Bay đi thầm lặng những chiều tìm nhau
Hoa vàng mấy độ mai sau
Ru đời đã mất, tình sầu nợ vay
Dường như một lời chia tay
Đôi ta còn có bao ngày ướt mi?
Thanh Kiều