(Thethaovanhoa.vn) - Đội tuyển U19 Việt Nam dưới quyền HLV Hoàng Anh Tuấn đã và đang tạo được ấn tượng mạnh, không chỉ về thành tích mà còn cả lối chơi, tại VCK U19 châu Á 2016 diễn ra ở Bahrain. Nói không quá, thầy trò ông Tuấn chính là ngựa ô của giải đấu này với thành tích bất bại tiến vào tứ kết...
Người ta đã chỉ ra rằng một trong những yếu tố cốt lõi, giúp U19 Việt Nam chơi cực bốc ở Bahrain, bắt đầu từ phương pháp làm tâm lý chiến rất "đắc nhân tâm" của HLV Hoàng Anh Tuấn. Trong rất nhiều những buổi lên lớp, ông Tuấn luôn lấy hình ảnh đợt bão lũ lịch sử ở Bắc Trung bộ vừa rồi, để khơi gợi lòng trắc ẩn và tính chiến đấu can trường trong từng học trò, hối thúc họ hành động và "phải làm được điều gì đó cho đời". Trong bóng đá chuyên nghiệp, chiến thuật chuẩn bị - làm tâm lý rất quan trọng. Và có vẻ như ông Tuấn đang dần hoàn thiện kỹ năng này.
Một cách giải thích khác, đấy là sau bài học thất bại muối mặt ở giải U19 Đông Nam Á 2016 trên sân nhà, các cầu thủ buộc phải nỗ lực hơn, quyết tâm hơn. Phải, mọi cuộc cách mạng thành công đều sẽ phải vượt qua những thời khắc tận cùng của thất bại. Nếu cứ thành công tương đối, ví như lọt vào trận chung kết U19 Đông Nam Á (như năm 2015) và rồi sẽ lại thua, lại được vỗ về, sẽ không bao giờ có sự bùng nổ. Việc niềm kiêu hãnh bị tổn thương và cũng làm một bộ phận không nhỏ người hâm mộ bị tổn thương ở Hàng Đẫy tại giải U19 Đông Nam Á 2016, chính là chiếc động lực để U19 Việt Nam lột xác.
“Việt Nam lần đầu tiên giành vé dự World Cup U20”, trang chủ của AFC không khỏi ấn tượng trước chiến tích của U19 Việt Nam khi giành chiến thắng trước U19 Bahrain ở trận tứ kết.
Thắng Triều Tiên, hoà UAE và Iraq, toàn những đối thủ trên cơ, trước khi thắng tiếp chủ nhà Bahrain ở tứ kết để lấy vé đi World Cup U20 2017, học trò ông Tuấn đã chơi bóng như chưa từng được chơi bóng, chiến đấu như thể không còn có ngày mai. Nhiều người cho rằng họ, những người trẻ nỗ lực hết mình để xoá đi mặc cảm về xuất xứ, với những so sánh với lứa U19 Việt Nam của Tuấn Anh, Xuân Trường, Công Phượng... cách đây 2-3 năm trước.
Thực tế là, họ gần như không có vấn đề gì với lứa U19 trước, mà chỉ đôi chút cảm thấy chạnh lòng với cách chăm bẵm của những người đứng đầu. Về điều kiện được quan tâm, chăm sóc, rõ là lứa U19 này có chút thiệt thòi.
Trong hoạ có phúc, chính sự đa dạng về "nguồn hàng", tức gốc tích xuất xứ của cầu thủ, đã giúp U19 Việt Nam có màu sắc hơn hẳn và cũng khó lường hơn hẳn. Họ tập luyện, chơi bóng và tiến bộ từng ngày. Nó rất khác biệt so với trước đây, khi U19 Việt Nam từng được tập hợp với quân số chính từ Học viện HAGL Arsenal JMG. Ngày đó, những Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường... chơi một thứ bóng đá, một miếng đánh và chung một mẫu số thất bại hoặc thành công. Họ có thể ban bật như thêu hoa dệt gấm, nhưng cũng dễ bị bắt bài, khi đối thủ mạnh hơn và đồng thời không đưa ra được phương án khác khả dĩ.
Để đạt đến mức độ hiểu nhau như chân với tay, giữa các cầu thủ khác lò tập hợp lại, là chuyện cực kỳ khó và cần nhiều thời gian. Đá được đến đây đã là tốt rồi và công sức mà ông Tuấn cùng cộng sự bỏ ra là không nhỏ. Có bột mới gột nên hồ, mọi giải thích đều chỉ là lý thuyết suông, nếu học trò ông Tuấn không có lực thực sự, không có khả năng chơi bóng ở đẳng cấp nào đó. Chúng ta đang có một lứa U19 rất tốt, dù đội bóng đá giải ở Bahrain chưa hẳn đã tập hợp được tất cả những tinh tuý của nền bóng đá ở độ tuổi này, vì nhiều lý do khách và chủ quan.
NGUYỆT BÀN
Thể thao & Văn hóa